🕉 VƯỢT QUA LẦM LỖI, LÀM LẠI CUỘC ĐỜI NHỜ PHẬT PHÁP 🕉
(Tâm sự một nữ Phật tử ở Lạng Sơn)
Đạo Phật dạy rằng, trên đời này có 2 hạng người mạnh mẽ. Một là người không bao giờ phạm lỗi lầm, Hai là người đã phạm lỗi lầm, nhưng có thể sám hối, và sừa mình không còn lầm lỗi nữa.
Tôi chắc chắn không phải hạng người thứ nhất. Nhưng, tôi may mắn vẫn có thể được xếp vào hạng thứ hai.
Tôi tên Thiện Hoa, năm nay 28 tuổi (2019), đang công tác tại một ngôi trường ở miền núi tỉnh Lạng Sơn. Tôi đã từng đi vào con đường lầm lạc, rồi gục ngã trong đau khổ. Nhưng nhờ Phật Pháp, tôi đã tìm lại được ánh sáng cho cuộc đời mình.
Giờ tôi đã quay đầu hướng Phật, tu tâm tích đức làm một người tốt, một lòng tin sâu Tam Bảo, cuộc sống của tôi đã thay đổi tích cực.
Tôi muốn kể lại câu chuyện về tuổi trẻ của mình, những ngày tháng sống lầm lạc, vô minh, đầy tội lỗi.
Coi như đây là bài học cho những bạn trẻ còn mê lầm mau mau thức tỉnh, và cũng là lời sám hối chân thành tha thiết của tôi.
Tôi sinh ra là một đứa trẻ sống ở nông thôn, gia đình thuần nông. Không phải quá túng thiếu, nhưng cũng không khá giả gì. Tôi học tiểu học và trung học ở trong quê.
Những ngày tháng ấy tôi vẫn là đứa trẻ chăm chỉ học hành, năm nào cũng đạt được những thành tích tốt được thầy cô quý mến. .cuối cấp ba tôi thi trượt đại học, rồi chỉ đủ điểm vào trường Cao Đẳng. Tôi bắt đầu ra thành phố học. Do xa nhà, không có sự quản lí của gia đình nên tôi bị nhiễm những thói hư tật xấu bắt đầu từ đây.
Khoảng giữa năm thứ nhất một người cùng phòng kí túc xá đã giới thiệu tôi quen một người bạn trai. Được một thời gian hai người có cảm tình, nhưng do người đấy học đại học ở khác tỉnh nên cũng ít gặp nhau, và chưa có gì xảy ra.
Nhưng từ đó tôi bỏ bê học hành, suốt ngày chỉ điện thoại, nhắn tin, tâm trí tôi không tự chủ được.
Rồi năm thứ hai, thứ ba tôi vẫn giữ mối quan hệ này, dành khá nhiều thời gian và tiền bạc bố mẹ gửi ăn học để đi ăn chơi, hẹn hò mà không biết rằng đó là tội lỗi.
Dù hai người ở xa nhau, ít gặp, nhưng rồi thì chúng tôi cũng đã “đi quá giới hạn” mấy lần, chỉ là chưa đến nỗi gây hậu quả như có thai, phá thai mà thôi.
Trong suốt thời gian ấy, tôi và đám bạn thường xuyên đi ăn nhậu, hát hò, bỏ bê học hành. Những người bạn của tôi có lúc còn đi qua đêm ở ngoài, mà người ta thường gọi là “đi với trai” đó.
Tôi cũng bị những người đàn ông khác rủ tôi đi khách sạn, nhưng vì e ngại lễ giáo, nề nếp gia đình nên tôi chưa dám đi quá giới hạn. Lúc đó tôi may còn chút tỉnh táo nên cự tuyệt được.
Mỗi lần chơi bời nhậu nhẹt về muộn, tôi cũng chẳng thấy niềm vui đâu, chỉ là một tấm thân tàn ma dại, mệt mỏi những cơn đau đầu của rượu bủa vây, nhưng vẫn không dừng lại được như ma xui quỷ khiến cứ thế là có cơ hội tôi lại tiếp tục con đường cũ.
Nhưng về quê tôi vẫn là người con gái thùy mị, nết na vẫn có tiếng ngoan hiền, học giỏi. Vì tôi luôn tạo được một cái vỏ bọc bên ngoài, còn cho đó là thông minh mà không biết là tội lỗi. Cứ như thế trôi qua hết hai năm học mà không biết phước báo của mình đã bị phá hủy đi, nghiệp chướng tăng thêm rất nhiều.
Vốn dĩ tôi đã có lá số Tử Vi không tốt, nay lại tạo thêm nghiệp thì đúng là khổ không kể siết. Rồi từ đây các quả báo bắt đầu hiện ra : điểm số toàn khóa không cao, đi thực tập thì bị các giáo viên đánh giá thấp kém. Mặc dù tôi không phải là có trí tuệ quá kém.
Tôi ra trường, không xin được việc theo đúng ngành, tôi đành đi làm ở một công ty trái ngành ở xa nhà.
Được vài tháng sau, bạn trai lạnh nhạt dần với tôi, và cuối cùng đi với người khác. Lúc đó, tôi thống khổ khôn xiết, xong rồi tôi cũng vượt qua được.
Nhưng kể từ lúc đó, tôi đã thay đổi cách sống kiểu như “muốn trả thù đời “. Dù tôi không phải quá khả ái, nhưng có được vóc dáng khá cân đối nên tôi nghĩ mình còn trẻ, mà tuổi trẻ thì phải chơi, phải đi quyến rũ cái đám đàn ông kia.
Tôi bắt đầu ngả vào tay những người đàn ông khác, lên giường với họ. Trong đó có cả những người đàn ông đã có gia đình, và tôi trở thành kẻ thứ ba, đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Đó là thời kì tội lỗi nhất của tôi.
Dù chưa bị phát hiện hay bị đánh ghen, nhưng thế cũng đủ cho tôi xuống địa ngục, và đó mới là thứ đáng sợ nhất .
Một thời gian dài, tôi cùng với mấy đứa bạn gái nữa hay đi karaoke, ăn uống… giao du với nhiều người, “thả thính”, “giăng lưới” này nọ. Nhưng kết quả toàn gặp những người đàn ông sở khanh, dối gạt, nặng dâm dục, mặc dù, tôi có khi cũng thật lòng với họ.
Tôi chỉ biết than trời trách đất. Vì tôi ưa quyến rũ người khác, trong lòng toàn tà tư, tà dâm nên đã chiêu cảm họ đến. Đàn ông tốt, chân thành, tôi không thấy hợp. Cứ lao vào những người toàn đa dâm, đa dục. Nghĩ cũng đúng thôi, “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu” mà.
Không những thế, trong mơ, tôi thường thấy những bóng hình đàn ông lạ đến ân ái với tôi. Có lẽ do tư tưởng của tôi bất chính, nên đã chiêu cảm những hồn ma, những quỷ quái có dâm dục kéo đến. Bị chúng ám như thế một thời gian dài, khiến tôi không thể làm chủ được suy nghĩ và hành vi của mình cả những khi thức.
Điều ấy xảy ra thường xuyên khiến thân thể tôi suy nhược, thần kinh bất ổn, bị bóng đè liên tục, sắc mặt tôi u ám, nổi rất nhiều mụn, có thể nói nhìn thấy dung mạo lúc đó không thể ưa nổi.
Tôi bắt đầu lên mạng tìm đến những trang tâm linh bói toán, tôi có đi tới ba chỗ của những thầy làm tâm linh, nhưng kết quả toàn gặp thầy lừa đảo, tà đạo.
Bao nhiêu tiền tôi tích cóp đều ra đi hết, mà không hiểu sao ma xui quỷ khiến kiểu gì mà mấy ông thầy bói, thầy cúng lừa đảo ấy nói gì tôi cũng nghe. Nào là do duyên âm, tiền duyên, tiễn căn, trình đồng ,đảo cung mệnh… và bao nhiêu tiền trong khả năng của tôi, đều mang đi cúng lễ hết. Cuối cùng, tiền mất tật mang, vẫn chả thay đổi gì.
Về công việc, tôi đi thi viên chức nhà nước cũng bị trượt liên tục, dù điểm số tôi có lần rất cao và cũng có người giúp đỡ.
Xin vào làm những chỗ tốt thi nhiều lần bị từ chối. Cuối cùng được một việc bình thường, thì cũng bị xếp, đồng nghiệp đánh giá năng lực thấp kém, và bị chê trách rất nhiều.
Rồi tôi mắc bệnh phụ khoa. Thuốc men chữa chạy tốn bao nhiêu tiền chữa bệnh, mà nó lúc ngưng, lúc phát, tái đi tái lại khiến tôi đau đớn khốn khổ. Cuộc sống bế tắc trầm trọng.
Khi ấy tôi vẫn không biết đó chính là quả báo của tà dâm. Chỉ biết than trời trách đất, mà có một người đáng phải trách nhất thì tôi lại chừa ra, đó là trách chính mình.
Từ những nỗi thống khổ ấy, tôi bắt đầu lang thang trên mạng vô tình gặp những trang web Phật Giáo, những câu chuyện nhân quả.
Nhất là khi nghe đến những câu chuyện trong tập Báo Ứng Hiện Đời do sư cô Hạnh Đoan sưu tầm, biên dịch, những câu chuện trong đó như những gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi, giúp tôi bắt đầu tỉnh cơn mê.
Tôi bắt đầu thay đổi chấn chỉnh những hành vi suy nghĩ của mình, mỗi ngày hễ rảnh là tôi vào nghe các bài pháp thoại của các giảng sư đại đức. Trong đó có những bài giảng của các tổ sư, cao tăng thạc đức mà tôi rất tâm đắc như Ấn Quang đại sư, Hòa thượng Tuyên Hóa, Tịnh Không và một số vị giảng sư đại đức khác nữa.
Tôi tìm nghe hết những mẩu chuyện trong Báo Ứng Hiện Đời, Nhân Quả Phụ Giải Lương Hoàng Sám, Dục Hải Hồi Cuồng, bài giảng của bác sĩ Bành Tân trên YouTube… nghe nhiều, rồi ngẫm nghĩ nhiều, đối chiếu bản thân mình với đạo lí, tôi nhận ra mình đã sai lầm rất nhiều. Phải thay đổi thôi!
Tôi bắt đầu thực hành sống hiếu hạnh, làm việc thiện, dứt chuyện tà dâm, chiến đấu với những thói quen xấu của bản thân, ép mình phải sống đúng với Đạo lý.
Tôi tập làm những việc thiện, thực hành phóng sinh, cúng dường Tam Bảo, niệm Phật nghe pháp.v.v…Ban đầu làm một chút ít, rồi dần dần quen rồi, thì siêng năng làm nhiều hơn, thường xuyên hơn.
Kết quả, chỉ qua một thời gian ngắn, cuộc đời tôi đã nhìn thấy vầng thái dương. Tôi xin được một công việc mới tốt hơn, luôn được các đồng nghiệp yêu quý và giúp đỡ.
Dung nhan tôi cũng thay đổi, sắc mặt rạng rỡ trông thấy, không còn u ám như trước đây. Do tôi không tà tư tà niệm, nên trí óc minh mẫn thấy rõ, làm việc gì cũng được tập trung, hiệu quả cao.
Tôi luôn gặp các thiện tri thức giúp đỡ trên con đường tu tập chính pháp. Gia đình tôi bắt đầu ổn định, cả nhà hòa thuận hơn trước kia rất nhiều.
Sức khỏe của tôi cũng tốt dần lên, bệnh phụ khoa gần như hết hẳn. Thân tâm tôi lúc nào cũng cảm thấy an lạc, dù cho ngoại cảnh cũng không phải là được mỹ mãn.
Phật pháp quả là vi diệu không thể nghĩ bàn. May tôi còn chút phước đời trước, biết quay đầu lại tìm về bến giác, nếu không, giờ này có lẽ tôi đã thân tàn ma dại. Hết kiếp này còn phải xuống địa ngục chịu tội khổ không nói hết.
Hi vọng qua câu chuyện của tôi, mọi người, nhất là các bạn trẻ hãy mau thức tỉnh, đừng vì những lạc thú nhất thời mà sầu khổ thiên thu.
Tu học Phật Pháp là sự hưởng thụ tối cao nhất của đời người. Hãy tự mình thắp lên ngọn nến nhỏ, còn hơn cùng nhau chìm trong bóng tối. Nguyện cho những ai nghe thấy sẽ được ánh sáng trí tuệ phật pháp soi sáng tâm hồn. Nam Mô A Di Đà Phật !
Lạng Sơn ngày 29/9/2019
(Quang Tử, viết lại từ lời kể của Thiện Hoa)
_______________________
LỜI SÁM HỐI CỦA CÔ NGƯỜI MẪU
Tôi là một cô gái hai mươi mấy tuổi, thời thơ ấu hoàn cảnh gia đình bất thường đã tạo nên tính cách hư hỏng trong tôi. Từ nhỏ, tôi rất ghen tị với những đứa bé được cha mẹ yêu thương, có bạn bè tốt. Mặc dù đây là những điều bình thường ai cũng có, nhưng đối với tôi lại quá xa vời, vĩnh viễn khó đạt tới.
Cha mẹ tôi là người có tiền, có địa vị trong xã hội, nhưng chẳng hề quan tâm đến tôi.
Từ nhỏ, tôi hay bị chỉ trích chế nhạo. Mặc dù tôi thấy mình không làm gì sai, chỉ là tôi học tập không giỏi (dù có cố gắng), bản tính vốn nhu nhược. Từ lúc có trí nhớ đến nay, tôi luôn thấy mình toàn thọ nhận những đối xử bất công!
Còn một việc khác nữa, do cha mẹ chẳng để ý quan tâm, nên thời thơ ấu trong một lần đến nhà bạn chơi, tôi đã bị người ta cưỡng hiếp. Niềm đau này tạo thành ảnh hưởng khó xóa phai trong tôi. Càng lớn, tôi thường hay bị người quấy rối. Từ lớp 6 đến lớp 9, tôi luôn bị bạn học chế giễu, hay bị người khác phái chọc ghẹo, làm phiền. Lúc đó tôi là một nữ sinh khù khờ thực thà, tính cách nhu nhược, mặc quần áo cổ lỗ lỗi thời, nhưng không hiểu sao vẫn luôn bị chọc ghẹo? Tôi khóc hoài. Bởi tôi hoàn toàn chẳng thể giải thích, không biết trước đây mình đã từng làm gì sai mà mọi người đối với tôi như vậy? Tôi chỉ muốn được làm một người bình thường!
Lên lớp 10 rồi thì đây thực sự là ác mộng của tôi. Hồi trước, tôi có bị chế giễu chi, thảy đều là chuyện nhỏ. Lên cao trung rồi, tôi biến thành đối tượng để các bạn học trút mọi căm phẫn. Vì vậy tôi càng trở nên suy sụp rụt rè. Đầu tóc lúc nào cũng rối bù như tổ quạ. Y phục lôi thôi, mặt luôn đầy nước mắt. Thậm chí các bạn học có thể khạc nhổ trước mặt tôi không chút kiêng dè, hơn nữa còn lớn tiếng chế nhạo, lăng nhục hết mức. Các giáo sư không những chẳng quản, còn biểu lộ vẻ rất khoái chí. Tôi không hiểu sao mình có thể chịu đựng được? Ngay cả bây giờ nhìn lại, chính tôi cũng khâm phục mình, vì đã có thể sống được và vươn lên từ trong môi trường hoàn cảnh như vậy.
Cuối cùng, tôi hoàn toàn tuyệt vọng và chẳng còn tin vào “thiện lương” hay “chính nghĩa” nữa! Tôi cho rằng: Đây là thế giới “mạnh hiếp yếu!” Nghĩa là “dù bạn có nhường nhịn đến mấy thì người ta cũng không tha bạn.” Do ôm thù hận bất mãn gần mười năm, nên tôi đã vùng lên: kể từ đó tôi làm gì cũng đều là lật lọng, phản bội, lừa dối… Miễn là tôi đòi lại được công bằng cho chính mình. Tôi nhất định phải chiếm ưu thế, phải mạnh hơn thiên hạ!
Với tôi, thế giới náy quá hắc ám! Khi tôi vào đại học thì ngôi trường này là một nơi có quan niệm không lành (rất quí chuộng tiền bạc), phần đông người ta ngưỡng mộ hoan nghênh những cô gái có sinh hoạt hỗn loạn, thay bạn trai như thay áo.Tôi dám khẳng định rằng có rất ít nữ sinh còn trong trắng. Kế trường tôi là một dãy khách sạn, quán trọ. Hễ đến Chủ nhật hay ngày nghỉ là trong đó đông nghịt, thậm chí rất nhiều sinh viên của các đại học nổi tiếng cũng mò đến đây vui chơi (cạnh trường chúng tôi còn có rất nhiều đại học khác nữa).
Từ đây, tôi bắt đầu lột xác, biến thành một người khác hẳn. Tôi luôn ăn mặc theo mode, không ngừng thay đổi thời trang lẫn bạn trai. Tôi tuyệt chẳng ưa hay yêu thương gì bọn chúng, thậm chí có nhiều gã tôi vừa nhìn là phát ói. Thực ra tôi chỉ lợi dụng họ để trả thù đời thôi, tôi muốn tất cả nam nhân phải cung phụng tôi. Dù ở trong trường tôi vẫn lo củng cố địa vị mình cho vững mạnh. Tôi luôn nghĩ: “Dù sao mình sớm đã chẳng “sạch sẽ” rồi, thì việc tiến thân bằng nhan sắc, có lẽ là con đường của tôi!”
Tôi bắt đầu lên mặt, tự kiêu vì mình xinh đẹp và chấp nhận lời mời chụp quảng cáo cho các công ty người mẫu.
Do tôi là người mẫu, là mỹ nữ nên có biết bao chàng vây quanh, nhưng tôi toàn gạt họ để lấy tiền, hoặc biến họ thành kẻ cung cấp những thứ tôi cần, do vậy mà tôi rất kiêu ngạo. Hơn nữa tôi còn gạt tiền người nhà. Vì tôi và các bạn học ở túc xá giao thiệp không tốt nên tôi muốn ra ngoài thuê phòng, tôi đã lấy lý do học tốt để gạt tiền gia đình gần cả vạn. Dù tôi lừa tiền người trong nhà, nhưng lòng không hề hổ thẹn áy náy, còn cho rằng “tại họ chẳng quan tâm lo cho tôi, nên mới bị báo ứng như vậy!” Mặc dù đám bạn trong ký túc xá tính tình rất dữ, nhưng ai bảo tôi ưa gây cãi với họ làm chi? Nếu như tôi sớm nhận thức: sống phải biết giao tế khéo léo ôn hòa, thì có lẽ không đến nỗi cãi gây ầm ĩ với bạn.
Trong thời gian này, tôi quen một thanh niên cực kỳ tử tế, đối với tôi anh rất hi sinh, tốt bụng. Mặc dù ở trường tôi đã có nhiều bạn trai cung phụng, nhưng tôi vẫn giao lưu thêm để lừa tiền anh ta. Tôi luôn nêu đủ lý do để moi tiền của anh, nào là cần tiền ăn, tiền mua sắm y phục… Tôi luôn than thở, làm ra vẻ mình túng bấn để anh xót xa mà chi tiền cho tôi, trong khi tôi cũng có tiền, được nhiều người cung cấp, nhưng tôi vẫn moi thêm của anh. Tôi làm vậy chỉ là để thủ thân, dự phòng cho lúc túng thiếu. Như thế, anh đã tiêu tốn cho tôi gần cả vạn. Anh hoàn toàn không biết rõ về tôi, rất nhiều việc, tôi đều giấu anh.
Nhưng cuối cùng tôi không chịu nổi lương tâm quở phạt, nên tôi thú nhận với anh một phần sự thật. Tôi nói rằng: “Vì muốn lợi dụng anh nên em mới theo bên anh, nhưng không ngờ anh là một người hiền lành thật thà, anh đã cho em biết thế nào là sự ấm áp của tình yêu! Vì vậy em không muốn tiếp tục lừa anh nữa.”
Khi tôi cư xử thành thật, đem mọi việc thú nhận với anh rồi, thì kết quả là anh dứt tình và triệt để lìa xa tôi.
Lúc tôi quyết định sáng mai đi chụp ảnh quảng cáo nội y cho một công ty, thì tối đó tôi nằm mơ thấy mình đến địa ngục. Đây là một nơi âm u đáng sợ, có lửa cháy khắp nơi, khắp chỗ người ta rên rỉ kêu gào. Chẳng biết là ai dẫn đường mà tôi cứ thế đi mãi…, tham quan vòng quanh địa ngục, trong lòng cảm thấy bị áp lực và sợ hãi vô cùng.
Mặc dù sau khi thức dậy trong lòng rất không an, nhưng tôi không cưỡng nổi hấp lực của danh vọng và tiền bạc, nên đã nhận lời đi chụp quảng cáo. Nhưng thực ra công ty đó là chỗ “treo đầu dê, bán thịt chó”, tới rồi mới biết chẳng phải là chụp nội y như họ đề nghị, mà là chụp ảnh nude.
Trải qua một thời gian tôi mới rõ, không những chỉ chụp khỏa thân, mà có một số nhà làm phim sex nắm được chỗ hổng của pháp luật, thừa cơ tiến hành giao dịch tình dục. Ban đầu tôi không đồng ý chụp ảnh quá mức, nhưng sao tôi có thể cao tay, giàu kinh nghiệm hơn đám giám đốc đó được? Trong đây luôn có “quy luật ngầm”, nghĩa là muốn tiến thân, nổi bật thì phải “lên giường”… Bọn họ mới đầu thường ra vẻ mình là công ty chính quy, rồi từng bước, từng bước dụ dỗ các cô gái sa vào đọa lạc, mãi cho đến khi các cô trở thành công cụ kiếm tiền của họ.
Giám đốc hứa hẹn tôi sẽ kiếm được rất nhiều tiền mỗi tháng. Giờ đây nghĩ lại, tôi rất hối hận vì ham kiếm tiền mà tôi đã hủy cả đời mình. Tôi đã từng tự an ủi: “Ráng kiếm được một mớ tiền rồi, sẽ mở tiệm sinh sống, không làm nghề này nữa.” Tôi phát hiện rất nhiều người hành nghề giống tôi đều nghĩ như vậy, nhưng các cô ấy vĩnh viễn chẳng toại nguyện như họ mong muốn.
Tôi chuyển đổi rất nhiều công ty, nhưng luôn phát hiện người ta không đáng tin, thậm chí có một số công ty luôn xài “quy luật ngầm”.
Tôi phải ngủ với nhiều người, nhiều lần, mang danh là mỹ nữ nổi tiếng, nhưng sống toàn làm nhân tình tạm. Trong trường tôi có rất nhiều cô gái làm tình nhân của các ông có vợ, mọi người tương đối nể họ. Nên tôi cũng sống như vậy.
Khi ra đời, sống và làm việc, gặp nhiều giả dối lường gạt, tôi mới nhận ra mình đã sai, do tôi đã không làm gì tốt nên mới gặp toàn những cha nội đểu giả, xỏ lá, bịp bợm.
Ngày xưa tôi bị chìm trong thù hận và chỉ biết có tiền nên từng bước, từng bước tiến thân của tôi đều là đi đến vực thẳm. Tôi đã khiến hạnh phúc tối hậu của đời mình bị hủy trong tay tôi. Bây giờ khi đã sa cơ tuột dốc, tôi biết không một nam nhân nào có thể ngó đến một kẻ như tôi. Tôi là kẻ không được cha mẹ yêu, không bạn bè thân thiết, cũng từng có người yêu tôi rất chân thành, nhưng tôi đã hủy hoại tất cả…
Tôi lo là nếu như những phim quảng cáo gợi dục, những tấm hình sex tôi chụp bị phát tán, gây tai tiếng lùm xùm… thì sẽ không được trọng dụng nữa.
Như vậy thì tương lai của tôi xem như bị hủy hết, mất cả vận may lẫn bản thân. Nhưng có hối hận cũng chẳng ích gì! Trước đây tôi tưởng chụp hình vậy là được người nể, không bị ăn hiếp, nhưng đâu biết làm vậy là mình đang bỏ gốc theo ngọn, đánh đổi cả cuộc đời để có được chút hào quang ngắn ngủi phù du trong mấy năm mà thôi!
Sau này tôi liên tiếp mơ thấy những giấc mộng liên quan đến địa ngục, đều là trong thời gian tôi chụp hình quảng cáo, phát hành phim ảnh sex.
Có đi làm và đối mặt với đường công danh bất hảo rồi, tôi mới khám phá ra: “Được làm một người tốt, sống an phận thù thưởng là hạnh phúc thư thái nhất, vì tâm luôn thoải mái, không sợ cuộc sống túng quẫn, không sợ thiếu thốn…”
Từ lúc làm phim, chụp hình nude, quảng cáo sex và làm nhiều việc xấu đến nay, tôi không có một ngày được an vui, không một ngày ngủ ngon. Tâm lúc nào cũng nặng nề như bị đá đè, có lúc còn thấy lòng như bị cắt xé, đau đớn thống khổ, hoảng loạn bất an, tim luôn hồi hộp kinh sợ, đêm chẳng thể chợp mắt.
Như tôi hiện tại đây, tinh thần luôn bị áp lực lớn, dù kiếm được nhiều tiền thì cũng tiêu xài hết. Bởi đồng tiền không sạch sẽ đến nhanh thì đi cũng nhanh!
Tôi vì mê kiếm tiền, ham danh, mà đã lầm lạc hủy hoại cả đời mình! Có lẽ sẽ có người nói: “Làm siêu mẫu cũng có cô kiếm biết bao tiền, số đỏ, nhiều hạnh phúc…”
Thế thì tôi xin nói thực với bạn, cái nghề này phải hi sinh rất nhiều cô gái mỹ miều rồi mới “xuất ra” được một cô người mẫu có số đỏ. Hơn nữa, cô người mẫu này “vận đỏ” cũng không được bao lâu. Có lẽ sẽ có nhiều cô tự cho rằng mình rất xinh đẹp, có thể làm người mẫu nổi danh, sung sướng đủ điều… Thế thì tôi sẽ giải thích cho bạn hiểu: Tôi đã từng gặp nhiều người mẫu đẹp hơn minh tinh, tôi cũng quen rất nhiều bạn tốt nghiệp điện ảnh, nhưng vì sao số họ không đỏ? Bọn họ không phải là chẳng biết nắm bắt thời cơ, cũng chẳng phải vụng quan hệ giao tế, cũng chẳng phải kém học thức hay khí chất chi…
Có rất nhiều người xinh như tiên nữ hạ phàm, nhưng bất kể họ tận dụng hết tâm lực, cơ hội, bao gồm học biểu diễn, nghệ thuật… (rất nhiều sinh viên mê ngành này), nhưng đã vào làng giải trí rồi, bất kể họ làm gì, thảy đều không có “vận đỏ”. Bạn biết vì sao không? Không phải vận khí xấu, mà là do số mệnh!
Bạn ạ, những minh tinh đang nổi, có tiếng tăm thế lực, bất kể họ làm gì thì cái số cũng đỏ, cho dù họ có quay, có chụp, có diễn phim sex hay tình dục…. thì số mệnh cũng vẫn hồng! Nhưng đấy là do đời trước họ từng tích đức, nên đời nay mới đạt được cơ may, hưởng nhiều phúc lành như vậy. Hoàn toàn không phải do có nhan sắc xinh đẹp là đủ. Bạn đừng có ỷ vào nhan sắc và dốc hết sức lực đầu tư vào đó rồi tưởng là có thể một bước lên mây! Rất nhiều vực thẳm cạm bẫy đang chờ mà bạn không lường trước được!…
Nhưng mà, những ngôi sao nổi tiếng có “số đỏ” này rồi cũng sẽ tự hủy hoại mình thôi, nếu như họ chấp nhận chụp hình sex hay diễn phim tình dục dâm uế (một khi làm vậy là chính họ đã tự hủy hoại tất cả phúc báo của mình!). Cũng có thể khẳng định rằng: Nếu như họ không chụp hình sex, không diễn những phim khiêu dâm, không phóng túng tình dục, thì số họ sẽ còn rất hồng, đường công danh bền lâu!
Vì vậy, tôi xin khuyên các giai nhân mỹ nữ, những ai ưa làm người mẫu, ca sĩ, diễn viên, các vị ngàn vạn lần không nên bước vào vòng sex, chụp hình nude, hay đóng những phim ảnh khiêu dâm và nhất là đừng phóng túng tình dục! Ngàn vạn lần không nên tự ỷ mình xinh đẹp. Nếu như bạn đang lên, mà cứ làm vậy thì cũng không bảo đảm là bạn có thể “lành lặn” để tháo lui đâu. Cho dù bạn chỉ hát ca khúc gợi tình, chụp ảnh sex… thì cũng bị tính là “đi vào con đường kéo mọi người trầm mê trong u tối”. Sau khi chết, bạn sẽ phải xuống địa ngục thọ khổ, đền tội không biết bao nhiêu năm… Vì tôi từng mộng thấy cảnh địa ngục, nên hiểu rất rõ điều này.
Còn nữa, cho dù bạn đẹp đến mấy, nhưng nghề nào liên quan đến chụp, diễn, khỏa thân quảng cáo hoặc ca vũ ở các quán nhằm khơi gợi dục tình v.v… thì bạn đừng bao giờ làm.
Dục vọng con người thường không kềm chế được, ngay lúc bạn muốn xuất thân, muốn vươn lên bằng con đường chụp phim ảnh sex, gợi dục này, thì một hoàn cảnh hiểm ác đọa lạc khác rất có thể đang chực chờ sẵn khiến bạn vô phương thoát ra, vô phương cứu vãn. Nếu bạn không chiều ý, không đáp ứng theo yêu cầu của đối tác thì bạn vĩnh viễn không có cơ hội để ngoi lên (tiến thân), thế thì chi bằng vừa bắt đầu, bạn hãy ngưng, đừng thèm làm!
Còn nữa, tôi xin khuyên các bạn mơ làm người mẫu, ngàn vạn lần không nên lên mạng tùy tiện tìm công ty, hay nhận đi chụp quảng cáo nội y hay ảnh sex, ảnh nude… Đừng tin lời những người hứa hẹn sẽ cho bạn đăng quang, nổi danh, kiếm nhiều tiền… Nếu bạn đồng ý, sẽ có những “luật ngầm” khiến bạn phải lên giường với người, nhưng rồi việc cũng không tốt hơn đâu! Đừng bao giờ tin rằng mọi sự đều dễ thành như ý bạn mong muốn!
Có lẽ sẽ có nhiều người bảo: “Vì tôi thuộc diện người mẫu hạng hai nên mới không có cơ hội thăng tiến cao…” Thế bạn có biết rành những uẩn khúc và hoạn nạn đoạn trường trong ngành này không?
Tôi từng là người mẫu nổi tiếng, thường trình diễn thời trang và có nhiều cơ hội để cho ra album và phát hành các bộ ảnh tuyệt vời, nhưng đây là con đường danh vọng đầy nước mắt mà bạn không thấu rõ…
Ở Trung Quốc ta hiện có rất nhiều sinh viên tốt nghiệp điện ảnh, nhưng thảy đều rất khó tìm được việc làm. Họ phải bôn ba chạy vạy rất lâu, phải nhờ cậy rất nhiều mối quan hệ, thậm chí phải ngủ với nhiều đạo diễn… (đương nhiên cũng có rất nhiều thành phần dù xuất thân từ bùn mà không nhiễm ô, không phải tôi nói các nghành biểu diễn nghệ thuật thảy đều xầu hết, nhưng đa số các bạn ấy thường được chia cho vai diễn lặng lẽ vô danh…)
Bạn ạ, nếu bạn không có phúc báu, không có bối cảnh, quan hệ tốt… mà muốn đua tranh cùng người để được bước vào trường danh lợi hắc ám này thì chính là bạn đang hủy hoại tất cả trong tay, tự chôn vùi hạnh phúc mình. Vì cho dù bạn có bối cảnh, quan hệ tốt… hiện đang là mình tinh số đỏ đang lên, thì sao hả? Bạn có thể đỏ hoài mãi chăng? Bạn già rồi vẫn có người chạy theo ư? Bạn chụp ảnh, diễn sex thì chẳng xuống địa ngục ư? Trước khi ra phim ảnh gợi dục này, chí ít vẫn bạn vẫn có thể nhờ vào cố gắng của bản thân mà sống tốt, không nhất định phải kiếm tiền bằng việc thực hiện phim ảnh, băng đĩa đồi trụy. Bởi vì tội lỗi (ảnh hưởng của băng đĩa bất lương này gây ra) sẽ do bạn tự gánh, chưa kể bạn phải sa vào vòng xoáy hỗn loạn… Đã có báo đăng các cô người mẫu xinh đẹp ra nước ngoài bị ép bán dâm, hút ma túy, bạn lên mạng xem sẽ rõ hết…
Tôi biết rất rõ các công ty người mẫu, cơ bản là đều cho người mẫu bán dâm, đương nhiên trước đó họ không nói ra, chỉ biểu hiện vẻ bề ngoài là cho trình diễn “nét đẹp thân thể” hoặc “nghệ thuật body” v.v… Nhưng thực tế nội bộ sẽ có rất nhiều người mẫu bị ngầm chụp một số phim ảnh sex. Khi album hình này xuất ra được ưa thích, thì người chụp sẽ còn tung lên mạng để giao lưu với những đầu nậu có nhu cầu. Trung Quốc không có luật bảo vệ việc tư riêng cá nhân, một khi những ảnh “nẩy lừa” của mình được tung lên mạng, bạn sẽ không biết là ai phát tán, bạn không hề biết rõ là Trung Quốc có rất nhiều trang web khiêu dâm, đều thành hình từ đây.
Còn nữa, nếu các giám đốc khác lén đem hình bạn bán cho các trang web khiêu dâm, bạn nghĩ bọn họ sẽ trình cho bạn biết ư? Vậy đó, bạn vì muốn kiếm tiền nhiều, không ngờ tự khiến mình xuống địa ngục. Bởi chỉ khi nào phim ảnh khiêu dâm của bạn biến mất trong thế giới này, thì bạn mởi có thể thoát ra khỏi địa ngục. Thế thì có nghĩa là phải đợi đến ngày thế giới hủy diệt (hình này được tiêu mất rồi) thì bạn mới có thể ra khỏi địa ngục ư? Kiếm tiền như vậy liệu có đáng không?
Có lẽ sẽ có nhiều người nghe kể sẽ không tin và cảm thấy tôi rất đáng thương. Nhưng trong lúc tôi hồi tưởng tỉ mỉ nhưng hành vi trước đây mình đã từng làm rồi, thì tôi hiểu tất cả đều là báo ứng.
Tôi lớn lên trong tủi nhục, bị người thân ghẻ lạnh, bị bạn bè cô lập, bị ăn hiếp, khinh rẻ là vì tôi đã từng gieo nhân này. Để tôi kề cho bạn nghe.
Tôi từng là người mẫu nổi danh, có quyền, có tiền trong tay, tự ỷ vào nhan sắc, mặc tình làm khổ người, đùa cợt với tình. Tôi đã gạt lừa tình cảm biết bao đàn ông khiến họ phải khóc hận đau khổ, thậm chí có người hóa điên vì tôi…
Tôi chọn thăng tiến bằng nhan sắc, do đó đã phóng túng tình dục với nhiều nam nhân, hậu quả là bây giờ dung mạo tôi xuống cấp, già mau, xấu xí. Do tôi tà dâm quá độ, làm thương hại đến tinh thần, nguyên lực bản thân. Bây giờ người gầy ốm giơ xương giống như que củi, đến nỗi đi một đoạn cầu thang là đã thở không ra hơi, trí nhớ cũng rất tệ, không thể học hay làm gì thêm được nữa…
Hồi xưa da dẻ tôi tươi nhuận căng hồng, bây giờ trở nên nhăn nheo, bạn bè nhìn thấy đều bảo trông tôi già còn hơn mấy bà cô!
Da tôi giờ hay nứt nẻ chảy máu. Rửa tay bước đi… đều thấy đau. Mùa đông tôi rửa tay bằng nước lạnh là muốn khóc, cảm giác đau không ngừng, giống như bị dao cắt. Hiện giờ tuy đã thoa kem chống nứt nẻ, nhưng vẫn cứ nhăn nheo. Tôi nghĩ là do tinh thần, nguyên lực tôi bị tổn quá trầm trọng. Tôi sống được đến giờ phải nói là kỳ tích.
Còn nữa, bởi vì tôi phóng túng tình dục với nhiều nam nhân khiến tử cung bị xói mòn, bác sĩ từng cảnh báo tôi phải đi khám ung bướu tử cung. Tôi cũng thường cảm thấy bụng dưới khó chịu. Có lần khi vừa uống thuốc ngừa thai xong, tôi có cảm giác đau như bị dao cắt, đau suốt cả đêm, khiến tôi khóc mãi.
Do tôi quan hệ nam nữ bừa bãi hỗn loạn, có lần bị một số nam sinh dụ gạt bắt cỏc tôi đến nơi hèo lánh luân phiên hãm hiếp, dù tôi không có làm gì đắc tội với họ.
Khi đã nếm trải đau khổ cực cùng, không còn gì trong tay, tôi luôn hỏi trời, hỏi Phật, Bồ-tát, rất muốn biết rõ tiền nhân hậu quả của mình. Có lẽ nhờ tôi thành tâm nguyện cầu, cuối năm 2012, tôi mơ thấy một giấc mộng tiền kiếp:
“Tôi là một thanh niên đang đứng cùng một bà (giống như chủ nhân mình) dưới một tòa lầu. Bà chủ tôi đang cầm sổ tính tiền, chúng tôi cùng đi thu nợ. Xem bộ dạng tôi có vẻ là một kẻ thông mình, quỷ quyệt, giỏi việc… Tôi cư xử rất được lòng chủ, khéo làm bà vui. Tôi luôn sẵn sàng nói những câu khiến bà khoái nghe, dù đó là những lời tổn người để thu lợi cho mình!
Tôi thấy bên trong căn phòng tồi tàn nhếch nhác, vọng ra tiếng rênn căm hờn của một cô gái:
– Tao dù chết cũng không tha cho chúng bay!
Câu nói chứa đầy oán hờn căm thù, âm thanh giống như các vong hồn ở tận vực sâu đã lâu chưa được ngoi lên, khiến kẻ từng trải cứng đầu như tôi vừa nghe đến cũng phải kinh tâm táng đờm. Oán khí này giống như có hình tướng, mang đầy hắc khí u ám, xuyên thấu phủ trùm cả không gian và toát ra mối hận xung thiên…
Nhưng lúc đó tôi vì muốn nịnh bợ bà chủ nên vẫn tỏ ra cay nghiệt, hách dịch nói:
– Ai bảo mày không trả nợ…
Đại khái là cô gái này chưa thanh toán tiền thuê phòng chi đó, cho nên tôi và bà chủ đã đến đòi và trừng phạt bằng cách nhẫn tâm khoanh tay đứng nhìn cảnh cô ta bị hiếp dâm tập thể, tôi còn thản nhiên buông lời độc địa, mỉa mai…
Thức dậy rồi, oán khí lạnh lẽo của cô gái đó như vẫn bao phủ quanh tôi, tiếng kêu rên thảm thiết, đầy căm thù như vẫn còn văng vẳng bên tai tôi. Tôi đột nhiên hiều ra vì sao hồi nhỏ mình bị cưỡng hiếp, sau này còn bị hiếp tập thể, rồi càng vì đó mà đọa lạc phong trần.
Lâu nay, tôi đoán rằng đời trước chắc chắn mình gây ra tội lỗi chi đó, nên mới chiêu lấy vận mệnh bi thảm như đời này. Nhưng tôi hoàn toàn chẳng dám tin rằng đời trước mình có cưỡng hiếp phụ nữ, bởi vì tôi cho dù nham hiểm gian trá, lòng lang dạ sói, nhưng cũng không đến nỗi làm ra những việc như thế kia!
Nếu như thời ấu thơ tôi không bị cưỡng dâm, thì có lẽ cuộc đời này của tôi chắc đã sống binh thường như bao người khác, có thể tôi đã không tự cam đọa lạc, tạo ra những tội địa ngục…
Thế là tôi phỏng đoán, biết đâu chừng đời trước tôi là chủ chứa, ma cô? Từng hại rất nhiều phụ nữ, cho nên đời này phải nếm qua mùi vị bị cưỡng hiếp, cuộc sống gặp lắm nhục nhằn?
Nhưng giấc mộng tôi vừa nằm thấy có lẽ là nhờ tôi không ngừng sám hối, hỏi trời xanh, hỏi chư Bồ-tát…
Sau đó, tôi đột nhiên hiểu rõ ra: Tất cả khổ nhục đời này là do đời trước tôi thản nhiên khoanh tay đứng nhìn cô gái nọ bị làm nhục, còn buông lời cay độc mỉa mai nhạo báng, rõ ràng là tôi có thể cứu cô ta, nhưng lại không làm! Tôi chẳng những không cứu nạn nhân mà còn xum xoe nịnh bợ bà chủ, nói toàn những lời cay nghiệt ích kỷ, hòng kiếm lợi về cho mình.
Vì vậy mà đời này khi tôi bị cưỡng hiếp rồi, có mách với người thân thì gặp cảnh họ dửng dưng thản nhiên, không hề nói một câu tỏ chút lòng xót thương, ngược lại còn trách tôi: “Tự đưa đầu tới đó làm chi?”
Cho dù tôi biết song thân chắc chắn chẳng thể khóc lóc xót thương như những bậc cha mẹ bình thường, nhưng những câu họ nói, những cư xử ghẻ lạnh của thâm tình khiến tôi thấy tê tái vạn bội.
Tôi luôn tự hỏi: – Rốt cuộc cô gái đời trước đã làm gì để báo thù tôi?
Tôi cũng từng cư xử xấu, cũng hùa với đám đông để a dua, cười nhạo những bạn bè bị cô lập. Và tôi cũng thấm thía khi nếm báo ứng bị người chung quanh chế giễu cô lập, khinh khi, bài xích.
Tôi từng cười nhạo phản bội bạn bè, do sợ những bạn bị cô lập làm liên lụy mình, nên tôi cũng hùa với đám đông hất bạn ra, thậm chí còn nói xấu bạn nữa.
Thời đại học, tôi ưa mỉa mai người, còn vẽ tranh trào phúng “khiêu dâm liên hoàn” để châm chọc, giải trí. Mà những gì tôi vẽ trong tranh, thực tế nạn nhân không hề có làm vậy, toàn là họ bị tôi hại, bịa đặt ra. Tôi hay tặng cho người những biệt danh khó nghe và còn làm thơ trào phúng chế giễu người, luôn muốn khoe mình thông minh, dí dỏm, có tài…
Cho nên quả bảo là tôi quen toàn những bạn dối trá không thật lòng, luôn bị người phản bội.
Hồi nhỏ tôi sát sinh rất nhiều, chuyên hành hạ các loài vật nhỏ khiến chúng tàn tật, còn cho rằng làm vậy chẳng ăn nhằm chi. Mặc dù có một số côn trùng là do người nhà sai tôi giết, nhưng chung quy vẫn là tôi thực hiện, vậy tôi trốn sao cho thoát báo ứng nhân quả đây?
Tôi rất ưa ăn cá thịt, hải sản tươi sống, khó thể ăn chay! Do vô tri thiếu hiểu biết nên tôi phạm tội rất nhiều. Loài vật chết vì tay tôi không đếm được, nợ oan trái này tôi không biết làm sao mà trả hết…
Có lẽ do nghiệp lực chiêu cảm, hoặc do ác nghiệp đời trước của bản thân tôi khó sửa, thuở ngu si, vì không biết Phật pháp nên tôi đã tạo tội ác đầy trời. Do vậy mà tôi thường mộng thấy vô số côn trùng, cũng mộng thấy mình biến thành những con vật mà tôi từng giết ăn, hầm, nấu… Những ác mộng này nếu không khủng bố ám ảnh đến độ tôi kinh tâm khiếp đảm thì ắt tôi chẳng thể nhớ rõ hết như vậy đâu!
Tôi đem cuộc đời mình kể ra cho quý vị nghe, để chứng minh rằng sống phóng túng, tà dục, làm ác v.v… là tự hủy hoại tất cả những gì tốt đẹp của mình, khiến mọi việc chẳng thuận lợi, vận khí tồi tệ, quan hệ giao tế không tốt, gặp toàn bạn bất lương, gia đình không ngừng xào xáo, sự nghiệp khó thành công…
Có nhiều, rất nhiều việc đều do tôi tự đọa lạc mà chiêu cảm, bởi vì tôi gạt tiền rất nhiều nam sinh cho nên khi tôi chụp xong album quảng cáo thì bị công ty lẫn khách hàng lừa!
Sau này tôi cũng không dám bàn đến tình yêu, bởi một kẻ như tôi khó mà gặp người tốt được. “Đã làm sai thì phải dám gánh hậu quả”. Mà hậu quả tôi phải trả chính là tôi mất hết tất cả hạnh phúc của một con người bình thường, không một ai có thể thương tôi và cuộc sống rất khó khăn. Bởi do tôi kiếm tiền không sạch sẽ, tự đem phúc báu vốn có của mình hủy diệt hết, cho nên mọi chỗ tôi tìm việc đều không như ý, bây giờ muốn được làm một người bình thường cũng khó.
Hiện tại, mỗi khi nhìn các bạn của tôi sống hạnh phúc, tôi chỉ có thể đứng nhìn và chảy nước mắt. Tôi không có quyền mong cầu gì. Tất cả đều do tôi mộng cao tham dữ: ham quyền uy địa vị, mới lầm lạc đến nỗi bị báo ứng, giờ muốn làm một người bình thường cũng không được.
Nếu như ban sơ tôi không sống tệ, có lẽ tôi đã có được hạnh phúc bình dị…
Hiện thời sức khỏe của tôi bị hủy hoại, trí nhớ cũng giảm nhiều, dung mạo biến thành xấu xí, tiền đồ mờ mịt, lúc nào cũng sợ những việc xấu mình làm bị bại lộ. Bên cạnh tôi không có được bạn bè thật tâm, không có người thân thương yêu, không ai thương nổi tôi! Một kẻ sa cơ đến bước này, mất đi tất cả mọi sự tốt đẹp nhất, còn gì thảm hơn nữa?
Tôi lúc nào cũng muốn kết thúc mạng sống dơ bẩn của mình, không những mọi người, mà ngay cả chính tôi cũng khinh rẻ mình!
Thử hỏi: Sống mà trên thế giới này chẳng có ai thực lòng yêu bạn, những người chung quanh khi biết rõ sự thực về bạn đều chán ghét khinh rẻ, thì cho dù bạn đạt được nhiều thành công đi nữa, cuộc sống này cũng đâu còn ý nghĩa gì?
Tôi nhận ra tương quan trên đời này không ngoài bốn điều: trả nợ, đòi nợ, đền ân, báo oán.
Tội tự biết mình tội lỗi sâu nặng, xin mượn áng văn này thay cho lời sám hối, mong giảm bớt trọng tội, hi vọng được chư Phật Bồ-tát và mọi người chúc phúc cho, khiến tôi không đọa địa ngục.
Tôi đã hủy mình bằng ác nghiệp, mong mọi người hãy lấy đây làm gương, đừng sống như tôi.
Bất kể vì cái gì, ngàn vạn lần bạn không nên diễn sex, đừng bán hình ảnh, thân thể và linh hồn mình! Những khó khăn rồi cũng sẽ qua đi, chỉ cần bạn chịu hành thiện thì có thể cải đổi số mệnh…
Bây giờ, mặc dù mỗi tháng tôi thu nhập chỉ có vài trăm, thậm chí còn phải nhờ vào vay mượn để sống qua ngày, nhưng nội tâm tôi an tĩnh tươi vui, chẳng còn bị lương tâm quở trách. Nếu bạn hỏi tôi hiện giờ còn thấy gì khó chịu, thì chính là những việc xấu ngày xưa tôi từng làm, tất cả đều in sâu vào tâm trí tôi, khiến tôi chẳng thể ngẩng đầu lên làm người!
Hi vọng quý vị xem bải viết về tôi xong sẽ tỉnh ngộ, sống lành.
( Trích Báo ứng hiện đời 4 – Tác giả: Cư sĩ Quả Khanh – Dịch giả: Ni Sư Hạnh Đoan)
________________________________________
🕉 CHƯƠNG TRÌNH TẶNG KINH – SÁCH:
I. KINH
1.1. Kinh Địa Tạng
1.2. Kinh Địa Tạng loại bản in khổ nhỏ (mang theo đọc lúc đi đường)
1.3. Bản quy y Địa Tạng Vương Bồ Tát
1.4. Cuốn linh ứng Ngài Địa Tạng Đen (Sách)
1.5. Kinh Vô Lượng Thọ
1.6. Kinh Dược Sư
1.7. Kinh Phổ Môn
1.8. Kinh Phổ Hiền
1.9. Kinh A Di Đà
1.10. Kinh Trường Thọ Diệt Tội
1.11. Nghi thức trì Chú Đại Bi và Thập chú
1.12. Từ Bi Thủy Sám Pháp (cuốn sám văn để sám hối nghiệp chướng)
1.13. Lương Hoàng Bảo Sám (cuốn sám văn để Phật tử sám hối nghiệp chướng – Cuốn sám văn này rất dày (khoảng 500 trang) Phật tử nào thật sự mong muốn sám hối và tu tập tinh tấn thì hãy thỉnh).h
II. SÁCH
2.1. CUỐN 1 – “Bệnh Viện Trả về Phật Pháp Cứu Sống” – Quang Tử tổng hợp và biên soạn.
Tổng hợp những câu chuyện có thật về sự vi diệu của Phật Pháp trong việc chữa bệnh, hóa giải oan gia trái chủ, hóa giải duyên âm, sám hối vong nhi, cảm hóa người thân…- Đồng thời tổng hợp các “nghi thức Cầu Siêu Oan Gia Trái Chủ”; “Nghi thức sám hối với vong nhi”; “Nghi thức phóng sinh” vv…. Đặc biệt có ích cho những ai mới tu tập và muốn củng cố niềm tin vào Phật Pháp.
2.4. CUỐN 2 – NGHI THỨC CẦU SIÊU – Tổng hợp các Nghi thức sám hối oan gia trái chủ, cầu siêu vong linh thai nhi, vong linh mười phương, nghi thức cúng thí thực, nghi thức hoá giải duyên âm, nghi thức phóng sinh….
2.2. CUỐN 2 – “Nhân Quả Báo Ứng – Những Điều Mắt Thấy Tai Nghe” – Tịnh Tùng – Người dịch: Đạo Quang. – NXB Văn Nghệ. -Tổng hợp các câu chuyện có thật về nhân quả báo ứng. Bổ sung các kiến thức trong việc tu hành theo Phật Pháp, giải đáp một số thắc mắc của người mới bắt đầu tu hành.
2.3. CUỐN 3 – “Những Chuyện Niệm Phật Cảm Ứng” – Tác giả: Lâm Khán Trị – Người Dịch: Thích Hoằng Chí
🙏 CÁCH THỨC THỈNH SÁCH: Nhắn tin vào hộp tin nhắn cho facebook Thiện Duyên các thông tin sau:
– TÊN
– SỐ ĐIỆN THOẠI
– ĐỊA CHỈ
– TÊN CÁC LOẠI KINH-SÁCH MUỐN THỈNH
(vui lòng vào trang cá nhân Thiện Duyên nhắn tin trực tiếp không thỉnh sách dưới phần bình luận bài viết)
🙏 LƯU Ý KHI THỈNH SÁCH:
1. Quý Phật tử vui lòng THANH TOÁN TIỀN VẬN CHUYỂN (Phí ship) cho đơn vị vận chuyển.
2. Phải thật sự quý trọng và muốn tìm hiểu sâu hơn về Phật Pháp. Thỉnh sách về phải cất giữ cẩn thận, không thỉnh sách về xem cho vui rồi vứt linh tinh sẽ mang tội khinh nhờn, phỉ báng Kinh – Sách Phật Pháp. Là tội rất nặng, mong quý Phật tử lưu ý.
3. Số lượng sách tối đa: 5 quyển/người/lần. Nếu cần ấn tống số lượng lớn vui lòng inbox.
Rất hoan hỷ và tán thán việc thỉnh sách của quý vị.
❤❤❤
🙏 NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT 🙏
🙏 Mong rằng ngày càng nhiều người tin hiểu và thực hành theo Phật Pháp, cải ác tùng thiện, tăng trưởng duyên lành với Tam Bảo.
________________________________________
Những kiến thức cần biết khi tu hành theo Phật Pháp Quý Phật Tử vui lòng xem tại link sau: https://www.facebook.com/21-B%C3%A0i-H%E1%BB%8Dc-Then-Ch%E1%BB%91t-100788571857467🙏v