TƯỜNG PHONG HOÀ THƯỢNG
Năm Càn Long thứ 56, ngày 29 tháng Ba.
Lúc đó Tường Phong Hòa thượng đương kiết thất ở Văn Tinh Các (Tô Châu), tu niệm Phật Tam muội. Mùa Đông năm ấy, một đêm nọ, ngài mơ thấy ba người dung nghi cao lớn oai nghiêm, đầu có vầng sáng tròn, đồng đi thẳng vào thất ngồi ngay thẳng xoay mặt về hướng Nam. Ngài Tường Phong làm lễ xong, thưa rằng : – Ba vị Đại đức ở đâu quang lâm đến tệ thất ?
Người ngồi giữa đáp : – Chúng tôi ở Tây phương đến !
Ngài thưa : – Có phải là người trong nước Cực Lạc của Đức A Di Đà Phật chăng ?
Đáp : – Phải đấy !
Ngài thưa : – Dám hỏi quý vị Đại đức quý danh là chi ?
Ba người đồng thanh hỏi lại : – Ông tên chi ?
Ngài Tường Phong thưa : – Đệ tử pháp danh là Đạt Văn.
Người ngồi giữa nói : – Ông vọng ngữ rồi.
Ngài thưa : – Đệ tử thưa thiệt chớ chẳng phải nói dối.
Người ngồi giữa hỏi : – Ông tên chi ?
Ngài thưa : – Đệ tử pháp danh là Đạt Văn.
Người ngồi giữa nói : – Lại vọng ngữ nữa.
Ngài thưa : – Chẳng phải đệ tử nói dối, cớ sao Đại đức lại cho là đệ tử vọng ngữ ?
Người ngồi giữa bảo :
– Tất cả chúng sanh cho vọng là chơn, chấp giả làm thiệt, vì thế mà phải bị luân hồi sanh tử. Nếu là người có trí rõ thấu là vọng là giả, liền không sanh tử. Ông chớ có mê mờ mà quên mất cả chơn tâm của ông. Phải biết rằng chơn tâm không tâm, chơn tri không tri. Giác tri là ma. Nơi Phật vốn không tri giác. Ông phải tin lấy chớ có nghi ngờ !
Vừa nghe xong, ngài Tường Phong liền tỏ ngộ, tâm trí rỗng suốt, thấu bổn chơn tâm. Ngài bèn thưa :
– Lời dạy của Đại đức chính là Phật pháp bất khả tư nghị. Dám thưa Đại đức, Đại đức đã từ nước Cực Lạc đến đây, chẳng biết có từng thấy Đức A Di Đà Phật chăng.
Người ngồi bên tả nói : – Ông phải tự mình thấy Phật mới được.
Ba người đồng đứng dậy. Mỗi người vỗ trên đầu ngài Tường Phong một cái mà nói kệ rằng :
Người thứ nhứt :
Phải gắng siêng tinh tấn
Tu các nghiệp thanh tịnh
Nhơn chắc thời quả thiệt
Chớ ôm lòng nghi ngờ.
Người thứ hai :
Các pháp từ tâm sanh
Các pháp từ tâm diệt
Tâm, pháp bổn lai không
Thủ xả bất khả đắc.
Người thứ ba :
Sanh Phật, tâm, pháp đồng
Ví như cảnh trong mộng
Như huyễn tam ma đề
Ông đã hiểu đôi phần !
Ba người nói kệ vừa dứt liền xẹt lên hư không bay về hướng Tây. Đồng thời nghe tiếng nhạc du dương, tiếng niệm Phật khắp trời.
Vừa lúc tiếng hồng chung khuya vang động, ngài vụt choàng tỉnh dậy. Rạng ngày, Hòa thượng Tường Phong chép lại các việc đã nghe trong đêm qua thành thiên “Mộng Ký”.
Về sau ngài Tường Phong ẩn tu nơi chùa Phước Thành ở Lữ Giang, lúc lâm chung biết ngày giờ trước, đoan tọa niệm Phật mà thị tịch.
Trích ở các bộ Nhứt Hạnh Cư Tập
Đường về Cực Lạc – HT Thích Trí Tịnh