THOÁT HỎA NHỜ NHẤT TÂM NIỆM BỒ TÁT QUAN THẾ ÂM.
(Trích “Tích truyện Đức Từ Thị Quán Thế Âm” – Tác giả: Thích Tâm Hòa).
Trong thời Dao – Tần, có hòa thượng Pháp Trí. Một hôm, có việc cần Ngài phải đi xa. Khi đi qua một vùng hoang vắng, mênh mông có nhiều lau sậy, lắm cỏ rậm rạp, lại nhằm mùa nắng gió. Ngay khi ấy có người đốt cỏ, lửa cháy mạnh. Đột nhiên một trận cuồng phong ở đâu thổi tới dữ dội, làm cho lửa cháy lan khắp nơi. Chung quanh Hòa thượng bị bao vây toàn lửa, không còn nơi nào tránh né.
Ngài bèn ngồi xuống, xếp bằng hai chân, nhất tâm xưng niệm danh hiệu Bồ Tát: “NAM MÔ ĐẠI TỪ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT”.
Giây lát, lửa cháy gần đến bên Ngài, tự nhiên Ngài cảm thấy trong cơ thể phát ra một luồng hơi nóng, liền đó Ngài ngất xỉu, giây lâu mới tỉnh lại.
Khi tỉnh dậy Ngài hết sức ngạc nhiên khi thấy những lùm cây lau cách Ngài chừng ba thước đều bị cháy trụi thành tro, nhưng xung quanh Ngài lại không hề bị cháy tới. Nhờ đấy Ngài được khỏi nạn chết cháy. Ngài thầm nghĩ đó chính là oai đức thần thông của Quán Thế Âm Bồ Tát mới kì diệu được như vậy. Nếu ta chẳng biết xưng niệm thời đã vong mạng lâu rồi!
“Lửa cháy mạnh, cuồng phong dữ dội
Niệm Quán Âm, lửa tắt, gió ngưng”.
(Bài viết từ face book Thiện Như)