SIÊU QUÁ THẾ GIAN
Tôn giả Tu Bồ Đề nói :
– Hạnh Bồ Tát ấy, tất cả thế gian rất khó tin được.
Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát nói :
– Đúng như lời Tôn giả, hạnh Bồ Tát ấy siêu quá thế pháp.
Tôn giả Tu Bồ Đề nói :
– Ngài nên vì tôi mà nói siêu quá thế gian pháp ấy.
Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát nói :
– Luận về thế gian gọi là ngũ uẩn. Trong các uẩn ấy, sắc là tánh khối bọt nước, thọ là tánh bong bóng nước, tưởng là tánh dương diệm, hành là tánh cây chuối, thức là tánh ảo huyễn.
Như vậy nên biết bổn tánh thế gian là khối bọt bóng nước, dương diệm, cây chuối, ảo huyễn, trong ấy không có uẩn không có danh tự uẩn, không có chúng sanh không có danh tự chúng sanh, không có thế gian siêu quá thế gian. Ở nơi ngũ uẩn nếu chánh biết như vậy thì gọi là thắng giải. Nếu chánh thắng giải thì bổn lai giải thoát. Nếu bổn lai giải thoát thì chẳng tham trước thế pháp. Nếu chẳng tham trước thế pháp thì là siêu quá thế gian.
Lại nầy Tôn giả Tu Bồ Đề ! Ngũ uẩn bổn tánh không, nếu bổn tánh không thì không có ngã và ngã sở, nếu không có ngã và ngã sở thì là vô nhị. Nếu bổn tánh vô nhị thì không có thủ xả, vì không có thủ xả nên không có sở trước, vì không sở trước nên siêu quá thế gian.
Lại nầy tôn giả Tu Bồ Đề ! Ngũ uẩn ấy thuộc nhơn duyên, nếu thuộc nhơn duyên thì chẳng thuộc ngã chẳng thuộc chúng sanh, nếu chẳng thuộc ngã chúng sanh thì là vô chủ, vô chủ thì vô thủ, vô thủ thì vô tránh. Vô tránh luận là pháp Sa Môn, như tay vẽ trong hư không chẳng có chạm đụng. Tu hành không bình đẳng tánh như vậy thì siêu quá thế gian.
Lại nầy Tôn giả Tu Bồ Đề ! Ngũ uẩn pháp giới đồng nhập pháp giới thì là không có giới. Nếu không có giới thì không có địa thủy hỏa phong các giới, không ngã chúng sanh thọ mạng, không dục sắc giới vô sắc giới, không hữu vi vô vi sanh tử Niết bàn giới. Nhập giới nầy rồi thì cùng chung với thế gian mà không sở trụ. Nếu không sở trụ thì siêu quá thế gian vậy.
KINH ĐẠI BẢO TÍCH – PHẨM THIỆN ĐỨC THIÊN TỬ