OÁN THÙ NÊN GIẢI – KHÔNG NÊN KẾT.
(Trích “Nhân Quả Báo Ứng”)
– Biên dịch: Hạnh Đoan –
Triều đại nhà Tống, ở Hàng Châu có một thư sinh tên là Trương Vân Phi. Anh ta là một người tin hiểu Phật pháp. Mỗi ngày anh ta tụng một quyển kinh Kim Cang trong suốt mấy năm trời. Vào một đêm nọ, anh nằm mộng thấy có người nói với anh ta rằng:
“Kim Quân Đinh Tiểu Đại là oan gia đời trước của ngươi, không bao lâu anh ta sẽ đến giết ngươi để trả mối thù đời trước”.
Quả đúng như điềm mộng, không lâu sau đó Kim Quân đến Hàng Châu tìm gặp Trương Vân Phi.
Trương Vân Phi tiếp đón niềm nở và hỏi Kim Quân:
“Anh có phải là Đinh Tiểu Đại không?”
Kim Quân kinh ngạc liền hỏi lại:
“Làm sao anh lại biết tên tôi?”
Trương Vân Phi đáp:
“Cách đây không lâu, tôi nằm mộng thấy có người đến mách bảo với tôi, vì thế tôi rất vui vẻ và chấp nhận trả món nợ đời trước của hai chúng ta. Vậy anh hãy giết tôi đi.”
Đinh Tiểu Đại vô cùng cảm động suy nghĩ:
“Tại sao ta lại không hoà giải mà cứ gây oán thù qua lại để làm khổ cho nhau?”
Nghĩ rồi, anh ta quyết định không giết Trương Vân Phi nữa mà hai người lại kết nghĩa huynh đệ với nhau. Thật là một nghĩa cử nhân từ, cao thượng đã chuyển được oán thù thành tình bạn.
Hi vọng ai cũng hiểu & ứng dụng được đạo lí này vào cuộc sống, cuộc đời sẽ bớt khổ đau & tốt đẹp hơn rất nhiều.
NAM MÔ HOAN HỶ TẠNG BỒ TÁT MA HA TÁT_()_