DO TỪNG ĐỌC MỘT BỘ KINH MÀ THOÁT KHỎI CỰC HÌNH NƠI ĐỊA NGỤC, ĐƯỢC SỐNG LẠI TRỞ VỀ DƯƠNG GIAN.
(Trích “Pháp Uyển Châu Lâm”).
Đời Đường ở Ung Châu, huyện Trường An có ông Cao Pháp Nhãn là cháu huyền tôn của ông Cao Tần, quan bộc xạ đời Tùy.
Đến niên hiệu Long Sóc năm thứ ba, ngày 25 tháng 01 ông Cao Pháp Nhãn đến Trung Đài dự thi, trưa cưỡi ngựa về nhà. Nhà ông ở phía nam đường Nghĩa Ninh, phía đông chùa Hóa Độ.
Giữa đường gặp bọn người cưỡi ngựa rượt bắt, ông chạy về gần đến nhà thì ngã ngựa rồi mê man bất tỉnh, mọi người thấy vậy liền truy hô, người nhà vội đến khiêng về đến sáng hôm sau ông mới tỉnh lại. Ông Nhãn liền nói với người nhà rằng:
“Ta bị quỷ bắt đến địa ngục thấy vua Diêm La ngồi trên tòa cao, quát to:
– Ngươi sao lại đến chùa Hóa Độ trong phòng Thầy Minh Tạng ăn trái của thường trụ Tăng?
Nói xong, Ngài bắt ta nuốt 400 hòn sắt nóng, ta đang nuốt thì cổ họng nghẹn rút thân thể đỏ khô co lại, biến thành màu đỏ, nuốt hết mới sống lại”.
Ngày 26 tháng 01 là ngày ông mới sống lại, lại có bọn quỷ hiện đến bắt dẫn về Địa ngục. Vua Diêm La lại quở:
– Tại sao ngươi không kính Tam Bảo, dám nói chuyện lỗi xấu của Tăng? Ngươi nuốt sắt nóng xong sẽ bị cày lưỡi”.
Đến ngày 29 tháng 01, sau khi nuốt sắt nóng xong, qua đến ngày 30, sáng sớm lại bị bắt đến địa ngục chịu tội cày lưỡi. Ông tự thấy lưỡi mình dài đến vài dặm. Vua Diêm La nói với ngục tốt:
– Người này nói việc hay dở của Tam Bảo,hãy mang búa lớn đến chặt bỏ lưỡi của nó!
Ngục tốt vâng lời mang búa đến nhưng chặt mãi mà lưỡi không đứt. Vua lại bảo lấy búa thẻo lưỡi rồi bỏ vào vạc nước nấu sôi, nhưng nấu mãi mà lưỡi không rã…
Vua Diêm La lấy làm lạ hỏi? Ông Nhãn liền thưa:
– Tôi có từng đọc Kinh Pháp Hoa một lượt!
Vua không tin tra sổ công đức, thấy trong án có ghi:
“Cao Pháp Nhãn đọc một bộ Kinh Pháp Hoa” – Vua liền thả cho ông về.
Sau khi ông Nhãn thuật lại việc trên cho người nhà nghe, hay tin này người đến thăm xem như hội, nghe chuyện của ông xong người người phát tâm tu tập rất đông. Cả nhà ông Nhãn từ đó rất mực kính tin Tam Bảo, cố gắng tinh tấn tu hành, thường khuyên răn nhắc nhở nhau tu tập không hề nhàm mỏi.
Tam Bảo là con thuyền từ báu đưa chúng sanh ra khỏi biển khổ sanh tử. Kính thời phước vô lượng. khinh thời họa không nhỏ. Phật là đấng Trí Tôn, Pháp là Thánh dược, Tăng là biểu hiệu của Phật và Pháp, ông Cao Pháp Nhãn nói lỗi xấu của Tăng mà bị dẫn xuống địa ngục chịu tội “cày lưỡi”, lại nhờ đọc Pháp mà tránh khỏi tai ương.
Chỉ đọc có một bộ Kinh Pháp Hoa mà lưỡi chặt mãi không đứt, nấu mãi không rã, đến nỗi Diêm La vương cũng phải kinh sợ mà mau bảo quỷ tốt đưa trở về dương gian. Huống là người đọc tụng hai bộ, ba bộ đến trăm nghìn bộ ư. Nếu người nào chí thành tụng niệm Kinh Pháp Hoa thời công đức Vô lượng vô biên – Tội nghiệp đều tiêu – Phước lành đầy đủ. Sau khi xả báo thân hiện tại, quyết chắc sẽ cảm thành thân vàng Kim Cang ở vị lai vậy.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT _()_
NAM MÔ ĐẠI BI, ĐẠI NGUYỆN, ĐẠI THÁNH, ĐẠI TỪ BỔN TÔN ĐỊA TẠNG VƯƠNG BỒ TÁT MA HA TÁT _()_